Nhà Nguyễn An Ninh (tức là nhà của 2 bác Lâm Châu tại phòng A44, khu tập thể 15 Nguyễn An Ninh) có 1 cái tủ quần áo màu vàng đất, viền xanh rất đẹp. Đây là cái tủ bố mẹ mua hồi bố mẹ mới cưới. Sau đó khi bố đi học ở Hà Lan thì mẹ về ở với bà ngoại, gửi lại cái tủ cho 2 bác vừa giữ hộ vừa dùng.
Cái tủ có gắn một cái gương soi trên cánh tủ, dài suốt từ đỉnh đến chân tủ. Không biết vì tủ đẹp, gương trong, hay vì đồ con gái thích đỏm dáng mà hết chị Hoài An rồi bây giờ đến con rất khoái soi vào cái gương này. Bác Châu lại còn dán thêm vài hình công chúa, búp bê Barbie làm cho con cứ thích mê tơi cái tủ. Con hết soi gương, ngắm nghía, rồi lại nhún nhảy, nghiêng người làm dáng, có lúc lại đứng nói chuyện, rồi lại dán sát mặt vào gương thơm lên thơm xuống “bạn Trà My” ở trong gương.
Thích “bạn Trà My” trong gương là thế nhưng vì cái tủ để ở phòng ngủ của 2 bác, lại có anh cu Tí trong phòng nên phòng đóng cửa, con không được phép thường xuyên vào phòng. Vì thế nên cứ khi nào phòng mở, con lại chạy ào vào, “nói chuyện” tíu tít với “bạn trong gương”, cứ như thể đôi bạn tri kỷ vậy!