Thứ Tư, 12/9/2007, con bắt đầu bò theo đúng cách của bò!
Tức là bò một cách “chuyên nghiệp” ấy.
Tháng thứ tám là con đã trườn được, trườn rất nhanh, con lại rất chịu khó tập bò, thế mà mãi bây giờ con mới bò được. Cái kiểu tập bò của con như sau: hai tay chống xuống sàn, hai chân khịu đầu gối xuống, hai bàn chân đạp xuống đất làm điểm tựa. Đáng lẽ cứ như thế nhấc tay nọ chân kia lên là bò được. Đằng này con cứ đung đa đung đưa mãi một lúc rồi hoặc là chán quá, nằm xuống trườn tiếp, hoặc là chống cả 4 vó xuống sàn làm thành cái mái nhà cho mọi người cười chơi. Mọi người cứ nhử con bằng đồ chơi trước mắt nhưng con chắc là giống mẹ, thuộc loại thiếu kiên nhẫn, không chịu chờ lâu, bò ra lấy mất công nên thôi, trườn cho nó nhanh!
Thế mà bây giờ con bò được rồi đấy. Rất là vu vơ nhé. Buổi tối cả nhà đang chat với bố, con buồn ngủ đòi mẹ. Con đang chơi phía đằng bàn, mẹ lại đang ngồi đằng tủ. Thế là con định trườn ra chỗ mẹ nhưng thế nào mà lại nhấc chân nọ tay kia được, thế là thành bò! Bà ngoại vui quá, mẹ vui quá reo ầm lên, bố nhìn qua webcam cũng chứng kiến được thành quả của con, cũng vui nhưng không reo được vì lúc ấy bố đang ở office. Chỉ mỗi con là chẳng biết gì, bò được một đoạn, thấy mọi người reo vỗ tay lại nằm bẹp xuống, nhìn ngó xung quanh rồi tiếp tục ỉ ôi … trườn tiếp ra đòi mẹ. Tức thế!
Nhưng thôi, thế là cũng đã biết bò, cũng đã hết giai đoạn 2, chuyển sang giai đoạn 3 được rồi. Bây giờ là lúc mong con ngồi xổm được để chuẩn bị “tênh tênh”, chuẩn bị bước đi những bước đầu tiên đấy con ạ.
Chúc mừng nhé Trà My và mẹ Lý!