(cao ~ 73cm, nặng ~ 11kg)
Từ lúc 9 tháng tuổi đến giờ, con bắt đầu chững lại. Chưa kể vài trận ốm cũng làm con không lên cân được, thậm chí còn bị sụt cân nữa.
Chế độ ăn uống của con vẫn được duy trì như hồi 9 tháng. Ngày 2 bữa mặn, 1 bữa bột ngọt và 2 bữa sữa. Tuy nhiên, thay vì bột xay, bữa mặn của con đã được thay bằng cháo xay. Như vậy, mỗi ngày thay vì phải quấy bột 2 lần thì bây giờ, mỗi sáng chỉ việc nấu cháo 1 lần rồi xay ra cho con ăn 2 bữa. Ban đầu mọi người cũng muốn cho con ăn cháo trực tiếp luôn nhưng vì con chưa quen, hay bị nghẹn rồi trớ nên lại thôi, đành xay ra cho con dễ nuốt. Sau này thêm vài cái răng nữa rồi cho con tập nhai luôn cho tiện. Ăn như thế này thì kể cũng đỡ lích kích cho bà và mẹ nhưng thực ra, một ngày con chỉ được ăn 1 loại rau thịt, kể cũng tội cho con.
Lượng ăn uống của con so với hồi 9 tháng cũng không nhiều hơn là bao nhiêu. Tính ra 1 ngày con chỉ ăn hết 1 chén (uống trà) gạo, chưa đến 1 lạng rau, 2 – 3 thìa thịt/cá, cộng thêm 2-3 thìa canh bột ngọt Nestley, 160 – 200ml sữa, 1 hộp sữa chua hoặc nửa quả chuối. Vì thế, con bây giờ không mập mạp, tròn lẳn nữa mà người đã dài dài ra, chân tay khẳng khiu hơn. Cũng có thể do con bây giờ đã biết bò, đang tập đứng và sắp sửa tập đi nên cũng vận động nhiều hơn, người không to ra mà chỉ có dài thêm.
Chân tay con bây giờ cũng linh hoạt hơn trước. Hai cái chân bây giờ là trụ cột cho con lúc con đứng hay lần mép ghế mà đi. Cái bàn chân vì thế không dày dặn (như củ khoai tây cắm mấy cái que) mà đã bẹt ra cho con dễ trụ. Hai cái tay đã biết cầm thìa, cầm cốc (rồi lấy thìa cho vào cốc để đút vào miệng mẹ, miệng bà). Ngón tay trỏ đã biết hướng vào người, vào vật mà chỉ mặc dầu còn vụng về lóng ngóng. Bàn tay còn biết giơ lên vẫy vẫy khi “bye bye tạm biệt” hay giơ ra khi bắt tay “tốt tốt”. Có hôm đang tắm, con còn cho tay lên đầu gãi gãi để tự gội đầu cho mình nữa chứ.
Nhưng có lẽ, tiến bộ nhất phải là cái miệng của con. Ngoài những từ “láo toét” con gọi bà, gọi mẹ (bà chập, mẹ chập), con cũng đã biết “ạ” lúc được yêu cầu, biết “mẹ mẹ” lúc thèm ti, biết “nhênh nhênh” lúc tập đứng và nhất là biết “hát” lúc xem ca nhạc hay lúc bắt chước chị Hoài An biểu diễn.
Bên cạnh những tiến bộ ấy, con vẫn còn có những điều mà quả thật mẹ thấy rất ngại. Đó là chuyện con hay ốm vặt lúc trái gió trở trời. Chuyện con bị co giật lúc nhiệt độ trong người lên cao. Rồi chuyện con bị ị táo nếu bữa ăn ít rau một chút. Hay là việc con hay trằn trọc mãi đến 11, 12 giờ đêm mới thèm ngủ. Hoặc ngay cả cái tính cáu kỉnh, mè nheo lúc con ngủ chưa đẫy giấc.
Sắp 1 tuổi rồi, sắp đến mốc quan trọng thứ hai của con rồi. Sinh nhật 1 tuổi, mẹ sẽ mua một cái bánh ga tô thật là đẹp, trên đó thắp 1 ngọn nến thật là xinh. Mẹ sẽ cùng chị Hoài An mời anh Tuấn Mít, chị Vy Tít, chị Tuệ Minh, chị Hải Anh, 3 bạn Ngọc cùng sang mừng sinh nhật với con. Cả nhà Hà Nội, cả nhà Nam Định, cả bố con ở Hà Lan cũng sẽ chúc mừng sinh nhật con thật vui vẻ.
Hết một tuổi, con đã hết cái thời kỳ “vô tri”. Bước sang tuổi mới, chúc con sẽ hay ăn chóng nhớn, luôn ngoan ngoãn, đáng yêu và nhất là, luôn yêu thương ông bà, bố mẹ và mọi người, con nhé!