Thứ Bảy, 31/3/2007, con tự lẫy lần đầu.
Buổi chiều, 2 mẹ con nằm chỏng chơ trên giường chat với bố. Con nằm cạnh mẹ chơi một mình, mẹ cứ luyên thuyên nói chuyện với bố mà chẳng để ý gì đến con loay hoay phía dưới chân. Một lúc sau mẹ nhìn xuống thì thấy con nằm úp từ lúc nào. Cái bụng con gián xuống giường, cái đầu ngẩng rõ là cao nhìn xung quanh, hai cái chân cũng hất lên làm người con cong lên như lưỡi liềm. Hai tay con tự chống lên đằng trước trông rất sành sỏi. Con quay đầu nhìn ngó xung quanh một cách tò mò và khoái trá. Mẹ sướng quá khoe ngay với bố và bà. Bố lúc ấy không nhìn thấy con lật vì webcam không quay hết người con. Bà đang ở dưới nhà nghe mẹ khoe nhặng xị cũng liền chạy ngay lên gác. Lúc ấy con cũng tức bụng rồi, con thấy mỏi cổ khó chịu nên kêu đòi nằm ngửa trở lại. Mẹ bế con lật ngửa người lên rồi chờ để xem con tự lật như thế nào. Cả bà và bố mẹ cổ vũ nhiệt tình cho con nhưng phải mãi một lúc lâu sau con mới tự lật thêm được có một lần. Đúng là lần đầu tiên con lật nên con chỉ biểu diễn tí chút cho mọi người háo hức. Buổi tối, mẹ gọi điện về Nam Định khoe với cả nhà. Cả nhà vui nhưng cũng thấy buồn cười vì con nhà người ta 3 tháng rưỡi đã biết lật. Còn con hơn 4 tháng mới lật được mà cứ làm như là con giỏi giang lắm lắm.
Con tự lẫy được mà mẹ thấy sung sướng làm sao. Trước đây, đầu tiên là con biết điều khiển đôi mắt nhìn mọi người rồi hóng chuyện. Tiếp theo là đôi tai, biết nghe tiếng mọi người rồi ngóng cổ nhìn theo. Sau đó là đôi bàn tay, từ chỗ chỉ giơ lên lung tung nhưng rồi đến biết “soi gương”, rồi biết cầm nắm các thứ kéo về phía mình. Tiếp nữa là đôi chân, lúc đầu hay co lên thuần túy chỉ là do mỏi nhưng giờ đã biết giơ cao đập xuống giường uỳnh uỳnh bất cứ khi nào con hứng chí. Rồi đến cái đầu, lúc trước đặt đâu là yên đấy nhưng bây giờ xoay xở nhanh nhẹn hơn nhiều. Và từ giờ trở đi, khi con biết lật, con đã tự điều khiển, đã làm chủ được thân thể của con rồi con ạ.