(dài ~ 65cm, nặng 9,5kg)
Từ 6 tháng trở đi là con bắt đầu chậm lớn. Không những thế, con còn hay ốm đau, quấy nhiễu. Tất nhiên đây cũng là quy luật chung của mọi đứa trẻ nhưng quả thật với cả nhà thì lắm lúc thật phiền toái.
Đến 9 tháng, mỗi ngày con ăn 3 bữa bột, 2 mặn, 1 ngọt vào lúc 11h, 15h và 20h. Thêm vào đấy là 2 bữa sữa vào lúc 8h, 17h. Hoa quả thì mẹ mới chỉ “dám” thử vài thứ quả lành như na, hồng xiêm, dưa hấu, chuối (mẹ cắt nhỏ, cho vào cốc, dùng máy xay cầm tay xay nhuyễn ra rồi đút cho con ăn). Nước cam con có vẻ không thích nên mẹ thỉnh thoảng mới cho ăn. Sữa mẹ thì con bú theo kiểu giải trí, thích thì ngậm tí chút, chủ yếu là dỗ con ngủ đêm.
Như thế mỗi ngày con ăn có đến 6 bữa. Gọi là bữa cho oai chứ thực ra con ăn chán kinh khủng. Ăn bột mặn thì chưa được 2 phần cái bát ăn cơm loại nhỏ. Ăn bột ngọt thì chưa nổi 2 thìa bột to. Ăn sữa thì chỉ có 90ml mà ra ngoài có lẽ đến 20ml. Giờ con ăn là phải bật quảng cáo. Con ăn hôm thì ngậm, hôm lại phun phì phì. Chỉ có mỗi uống nước là ngoan ngoãn. Chỉ cần giơ thìa nước lên, nói “nước, nước” là con há miệng nuốt liền. Hôm về Nam Định, anh Dũng bảo, “sao cô Lý đút bột cho em không nói “nước, nước” để em há miệng?”. Làm thế sao được, con nhỉ.
Thỉnh thoảng con lại có cơn sốt “mọc răng” hoặc sốt “biết bò”. Sốt kiểu này con chỉ sốt một buổi, lại chỉ sốt phần nửa trên thân người. Nhiệt độ cũng không cao lắm, chỉ trên dưới 380 mà thôi. Nhưng lúc con sốt thì con quấy lắm, nhõng nhẽo không chịu được. Con đòi bế trên tay suốt, nếu đúng vào buổi đêm thì con đòi ngậm ti cả đêm không muốn nhả. Chả giống anh Dũng, chị Thủy tí nào. Trước lúc ốm là anh chị báo cho cả nhà biết “con sắp ốm đây”. Đến lúc ốm thì ngoan ơi là ngoan, bảo gì nghe nấy, nằm yên lặng trên giường, uống thuốc là uống, ăn gì là ăn (trộm vía!). Mà con sốt vài bận rồi mà răng chưa thấy nhú, bò chưa chịu bò. Thế mới tức chứ lại!
Bò thì chưa biết nhưng con cũng đã ngồi vững, lưng thẳng. Con ngồi đã khá thoải mái, 2 tay 2 đồ chơi giơ lên mà cũng không ngã. Mỗi tội là thỉnh thoảng con hứng chí, không cần biết có ai ngồi sau, con cứ thế là tự do ngã ngửa ra, báo hại mọi người giật thột cả mình, vội vàng giơ tay ra đỡ cái đầu của con. Nhưng cái tật này cũng nhanh chóng qua đi (khoảng 3 tuần) khi mà con tự mình chuyển từ tư thế ngồi sang tư thế nằm sấp. Mà cái việc chuyển này cũng lắm công phu. Con chăm chỉ tập luyện lắm nhưng mãi cũng chỉ biết chống 2 cái tay xuống, vặn cái chân phải ra đằng sau, chỉ còn một thao tác nữa là vặn nốt cái chân trái nhưng cũng phải bao lâu sau con mới làm được. Mọi người cổ vũ con nhiệt tình nhưng chắc là con thuộc loại “mộng năng” nên cũng hơi vất vả.
Chuyển sang tư thế nằm sấp rồi là con bắt đầu trườn. Con tập trườn, tập quay vòng khá nhanh. Tay, chân, ngực, bụng phối hợp rất chi là nhịp nhàng. Chỉ tội cái ngực của con, lúc nào cũng phải làm điểm tựa cho toàn bộ cơ thể nên lắm lúc tức ngực, tức bụng, con lại phải nằm lăn ra giải lao trông rất phởn phơ. Tưởng rằng con trườn nhanh thế thì chắc là con sẽ biết bò nhanh. Nào ngờ mãi mà con cứ hậu đậu, không biết bò thế nào cho “chuyên nghiệp”. Người ta thì “ba tháng biết lẫy, bảy tháng biết bò, chín tháng lò dò biết đi”. Đằng này thì con tập mãi vẫn chưa bò được, sốt ruột lắm con ạ!