Mẹ vừa chỉ vào Trà My vừa hỏi:
– Ai đây nhỉ?
Trà My vừa nheo nheo mắt, vừa chúm chím miệng cười, vừa ngọng nghịu trả lời:
– Siểu nân nân.
Đây chính là cụm 3 từ đầu tiên con tự nghĩ và nói ra cho mọi người nghe. Mẹ cũng không biết xuất xứ của 3 từ này. Trước đây con mới chỉ bập bè vài từ 1, 2 tiếng: mẹ, bà, măm, “nhước” (nước), bố “oàn” (bố Hoàn),… Đến khi con tự ghép các từ thì tự nhiên nó thành “siểu nân nân”. Chẳng ai bày cho con cái cụm từ này cả. Lạ ghê!
Cái cụm từ này của con mẹ rất thích. Mới nghe cứ tưởng là “siêu nhân” nhưng với các kiểu nói ngọng của con thì nó thành “siểu nân nân”, nghe nó mới dễ thương làm sao! Chỉ tiếc là con hay quên, được 3 tuần là con không thèm nói cho mọi người háo hức nữa.